Saturday, December 17, 2016

Tahm Kench, Quái Vật Phàm Ăn


Tahm Kench một con thủy quái du hành ngang dọc Runeterra qua đường sông nước, khỏa lấp cơn phàm ăn vô độ của mình bằng nỗi đau khổ của những kẻ cả tin bằng những câu chuyện của nó. Quái vật sành ăn mê hoặc và thưởng thức từng khoảnh khắc đau khổ tột cùng của các nạn nhân. Một giao kèo với hắn sẽ đưa bạn đến bất cứ nơi nào bạn muốn, nhưng hành trình của bạn sẽ gần như chắc chắn chìm trong tuyệt vọng.


Gã con bạc điển trai chạy trốn vào Bilgewater, nơi còn được gọi với cái tên Thủy Triều Rực Lửa, một thiên đường cho những kẻ buôn lậu, cướp bóc, và phường vô đạo đức; nơi những gia tài sinh ra và cũng là nơi tham vọng bị đập tan trong nháy mắt. Với những kẻ đang trốn chạy công lý, nợ nần, hay xét xử; nơi đây là một khởi đầu mới: bởi vì không ai trên những con phố quỷ dị của Bilgewater quan tâm đến quá khứ một con người. Một thành phố hòa trộn tất cả những nền văn hóa, dân tộc, và tín ngưỡng; luôn luôn bừng sức sống vào bất kỳ thời điểm nào...


Nhưng hắn đã nợ rất nhiều máu và vàng, chả còn cách nào để trả cho các chủ nợ vì đến cái mạng nhỏ nhoi của hắn cũng không đủ là bao.Tuyệt vọng, gã định kết thúc đời mình bằng cách trôi mình theo dòng nước.Rồi hắn nghe thấy một âm thanh quái dị, nghe kĩ thì mới biết đó là một bài hát gọi mang vận may trở lại vơi mình.

Tiếng hát phát ra một sinh vật to lớn, đó là một con thủy quái nhưng trông nó lại khá gần gũi với màu da xanh lá nhạt nhạt, đôi mắt to màu vàng với bộ trang phục là áo màu đỏ to lớn của dân bản địa, thêm một cái áo ghi lê da cũ kĩ cổ bành dài đến tận đuôi với một cái mũ khá là quí tộc... Tất cả trông thật dị hợp nhưng cũng khá lịch sự, ít nhất là với nó, một cái quái vật. Vẻ ngoài đấy thêm cho nó một chút nhân tính, giảm đi sự nghi vực của những con mồi tiềm năng. Nó bịa ra những câu chuyện để lấy niềm tin của nạn nhân, người sắp bị xơi tái. Những lời dụ dỗ mật ngọt xuất phát từ cái miệng lớn ấy, thứ đó biểu hiện cho sự tham lam vô độ và những thủ đoạn bất chính.Tahm Kench không chỉ có cái miệng, mà nó chính là cái miêng.




 "Thứ lỗi cho ta, bài hát kì dị này chỉ để ngươi chú ý mà thôi", Con thủy quái nói.

Nó tiếp ''Ta biết ngươi đang gặp rắt rối và ta có cách giải thoát cho ngươi."

Gã con bạc thắc mắc :"Ông có thể giúp tôi qua mớ rối rắm này ư ?"

"Chàng trai à, thế giới là một dòng sông và ta là vua của nó, không có nơi nào ta chưa đến và cũng chẳng có nơi nào mà ta không thể trở lại""..Cái giá phải trả.... rất nhỏ. Ngươi thấy đấy, những bàn tiệc ngon lành nhất,chúng chẳng bao giờ có chỗ cho ta.Vậy nên ta cần ngươi, giống như người, dẫn ta vào thưởng thức vậy"



Gã con bạc chỉ thèm khát vào bộ bài và xúc xắc."Vậy giao kèo nhé .?Quả là một cái giá quá hời, nếu như ông đảm bảo chắc chắn"

Chàng trai trẻ cuối cùng cũng mở lời: "Vậy thì giao kèo thôi, tôi sẽ nhận"

Không đợi hắn nói thêm lời nào nữa, lập tức con quái vật dùng cái lưỡi dài khổng lồ của mình nhấc bổng hắn lên, cuộn vào mồm, và từ từ biến mất vào làn nước.


 Gã được đưa đến một vùng đất xa xôi và hắn ở đấy, một mảnh đất trù phú tốt lành đầy cơ hội, nơi mà hắn bắt đầu lại từ đầu, một cuộc sống mới.


 Năm tháng qua đi. Gã tìm được tình yêu của đời mình, một nàng công chúa xinh đẹp, cặp tình nhân trẻ ấy làm cho nhiều cặp đôi phải ganh tị với hạnh phúc của họ, một cuộc tình đẹp  .Và rồi cũng đến ngày cưới. Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng cho ngày ngày trọng đại ấy. Đám cưới của cô công chúa và người chông tương lai của cô, một bữa tiệc lớn. Đây cũng là lúc con quái thú đói bụng xuất hiện.


 Cả đám cưới rơi vào hỗn loạn, họ sợ hãi, gào thét, quân lính đánh trả trong vô vọng. Không gì có thể ngăn cản được nó, dù chỉ một chút. Và gã con bạc đã cố đuổi nó đi....Nó ăn mọi thứ, từ các thức ăn trên bàn tiệc, các món quà, vàng bạc và đến cả tòa lâu đài.., không gì có thể khiến nó thỏa mãn đươc cơn đói này.

"Làm ơn, Đừng phải là lúc này!" Cô dâu bậc khóc.  

Con quái thú đáp lại với cô, nó thì thầm: "Cơn đói này phiền phức thật,nhưng đây là lần cuối, ta hứa, nên hãy tha thứ cho ta." 



Lời nói dói của nó du dương, thành khẩn đã mê hoặc cô gái nhẹ dạ. Để rồi nàng chẳng thể nhận ra bộ hàm ác quỷ đã há rộng. Cô ta gào thét, con quỷ đã nhai xương và nghiền nát tứ chi. Cuối cùng, bữa tiệc thì cũng tàn và bữa ăn đó khiến đó có khiến nó thỏa mãn ?
Nó nói với cái giọng mỉa mai: "Cứ khóc nếu ngươi muốn,chàng trai. Bởi ngươi đã có cơ hội bỏ đi, nhưng ngươi lại quá ngu, một gã ngốc đã dẫn ta vào để ăn......."


- THE END -



No comments:

Post a Comment